|
Ðại
Học Máu
QUYỂN
SÁCH NÀY
Quyển sách này không thể
là một tác phẩm tiểu thuyết văn chương, cũng không thể
nằm trong hình thức một hồi ký chính trị hoặc một bút
ký lao tù. Quyển sách này, thực tế, chỉ có thể được
coi như một đống quặng mỏ, được khai quật và còn giữ
nguyên hình thái chân thực của nó; hoặc có thể nói một
cách khác, bảy mươi chương sách này có thể xem như bảy
mươi tấm ảnh, được chụp liên tục và được rửa ra bởi
một phó nháy may mắn và có tính tiếc của, nháy được bảy
mươi hoàn cảnh buồn nhưng có ý nghĩa trong đời tù cải
tạo dưới chế độ cộng sản; hoặc có thể nói một cách
khác hơn nữa, quyển sách này là bản phúc trình của một
người lính Việt Nam Cộng Hoà bị bỏ rơi, bị ở tù cộng
sản, rồi thoát được ra ngoài, ngồi viết lại để gửi
tới những ai còn thương yêu và còn quan tâm đến nước Việt
Nam và con người Việt Nam còn ở lại.
Quặng mỏ, những bức ảnh chụp
vội và chụp tham, hay bản phúc trình được thảo bởi một
người lính, bản chất của nó thực khó tránh khỏi hai yếu
tố chính thô và thực. Ðồng lúc, mục đích của nó cũng
không có gì khác hơn là ước ao sẽ được sử dụng như
một thứ nguyên liệu cho một công trình biến hoá có ích
lợi.
Tác giả có nhiều hoài vọng, phải
nói thật như thế, nhưng hoài vọng lớn nhất vẫn là mong
sao mớ quặng này sẽ giúp cho một guồng máy chống cộng
nào đó chạy thêm một vòng xích, một sử gia nào đó có
thêm một chứng từ về cơn đau ốm quê hương, hoặc một
người Việt Nam lưu lạc nào đó tìm được một quyết định:
Phải cứu lấy người ở nhà.
Hà
Thúc Sinh
Hoa Kỳ 12-1984
|
|Trang bìa
|
|